Thứ Năm, 16 tháng 11, 2017

Những bài thơ về ngày nhà giáo Việt Nam hay

Một năm có bốn mùa, mỗi mùa có những hương vị, những cung bậc cảm xúc và mỗi người chúng ta đều có những ước ao, những niềm mong đợi riêng.
Tháng 11 của một năm là mốc thời gian đặc biệt quan trọng trong mỗi thầy cô giáo, những người làm công tác giáo dục. Sau đây là những bài thơ hay về thầy cô nhân ngày 20/11 cho bạn tham khảo. 


>>> Xem thêm: 







Mốc thời gian mà mỗi người học sinh phải phấn đấu hết mình trong học tập để đạt những thành tích xuất sắc, những đoá hoa điểm mười tươi thắm dâng lên thầy cô kính yêu.Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 là ngày mà tất cả đều hướng về người thầy với niềm tôn kính mến thương.

Sau đây là những bài thơ hay về thầy cô giáo nhân ngày 20/11 cho bạn gửi tặng thầy cô kính yêu của mình. 


Ơn thầy cô



Ngày nay có danh có tài 
Quan này chức nọ...do ai dạy mình 
Phải chăng thầy cô dạy mình 
Dạy ta từ thuở...định hình chữ O 

Nên giờ ta được ấm no 
Nghề nghiệp vững chắc, quan to tiền nhiều
Nhưng ta trả được bao nhiêu 
Công ơn dạy dỗ...bao điều xưa nay 


Tình nghĩa ân sư nặng dày
Nếu ta trả hết...đời này chưa xong 
Thầy cô vẫn cứ hoài mong 
Giúp ta tẩy đục...khơi trong cho đời

Công ơn lớn tựa biển trời 
Tấm gương soi nặng...tuyệt vời điểm tô 
Giúp ta tạo dựng cơ đồ 
Làm nên sự nghiệp Thầy cô dạy mình.



Bài thơ về Thầy

Cơn gió vô tình thổi mạnh sáng nay 
Con bỗng thấy tóc thầy bạc trắng 
Cứ tự nhủ đó là bụi phấn 
Mà lòng xao xuyến mãi không nguôi 



 
Bao năm rồi? Đã bao năm rồi hở? Thầy ơi...
Lớp học trò ra đi, còn thầy ở lại 
Mái chèo đó là những viên phấn trắng 
Và thầy là người đưa đò cần mẫn 
Cho chúng con định hướng tương lai 

Thời gian ơi xin dừng lại đừng trôi 
Cho chúng con khoanh tay cúi đầu lần nữa 
Gọi tiếng thầy với tất cả tin yêu 

Người lái đò trên dòng đời 




Một dòng đời- một dòng sông 
Mấy ai là kẻ đứng trông bến bờ 
Muốn qua sông phải có đò 
Đường đời muôn bước phải nhờ người đưa 

***

Tháng năm dầu dãi nắng mưa 
Con đò trí thức thầy đưa bao người 
Qua sông gửi lại nụ cười 
Tình yêu con gửi lại người cha thương 

***

Con đò mộc-mái đầu sương 
Theo con đi khắp muôn phương mai này 
Khúc sông ấy vẫn ngày ngày 
Thầy đưa những chuyến đò đầy qua sông...

Gặp lại Thầy 

Con đường dừng lại phía hàng cây 
Bồi hồi khi gặp dáng thầy hôm nao 
Trường xưa vẫn nét ngày nào
Và đây vẫn dáng thầy cao cao gầy 
Vẫn bao la một vòng tay 
Đón con như thể chưa ngày cách xa
Kiềm lòng để lệ khỏi nhòa
Giọng Thầy trầm ấm "Thật thà phải con" 


Thời gian vẫn cứ trôi đi như những cỗ xe vô hình lăn bánh, thầy cô vẫn lặng lẽ là người lái đò, chở hết lớp học sinh này tới lớp học sinh khác đến bến bờ tương lai. Mấy ai qua sông còn trở lại thăm con đò xưa? Một sự thật nghiệt ngã! Nhưng những người lái đò ấy vẫn kiên trì làm công việc thầm lặng của mình.


 Ôi! Cao quý thay người thầy, người cô! Thật công đức mà vĩ đại biết bao! Rồi mai đây những đàn chim bé nhỏ ngày nào sẽ tung đôi cánh trên bầu trời tri thức với hành trang trên vai là những kiến thưc quý báu và những lời dạy bảo của thầy cô

0 nhận xét:

Đăng nhận xét